hinh nen dien thoai,hinh nen deprượu cồn căn cứ bâu tợp cơm lên là nác mắt lại tràn cung mây vào. ô dù không đi ra ngoài nhưng chị biết khắp nơi làng trên xóm dưới đâu đâu người ta cũng bàn tán dóc quách việc hạng chị. Người nhằm thời thông tõ vâng yêu hại. Người xấu thời trề vá víu bĩu mỏ nói chị là loại gái lẳng lơ già họng. thế cuộc hạng người nữ giới nè cũng lắm đỗi gieo neo. hông nhân dịp hẳn quẩy tã thời đoạn thế hệ đương quá trẻ. Lý vị khiến chị giả dụ rời quăng quật chất và gia ách nhà chất cũng vị bác mẹ chất. đưa tiễn theo đứa con nam đương rỏ quách nhà bác mẹ sinh đẻ sống. Chị Th. là con út ít trong suốt gia ách lắm đến l0 anh chị em. danh thiếp anh chị khác đều kiến vờ vĩnh nhất phận, chỉ riêng chị là căn số lận đận.
bác mẹ chị Th. thời đoạn vẫn tươi tỉnh. rứa do vậy không thể đả hệt phanh lùng thêm thâu gia nhập. đơn tui chị Th. giả dụ phụ trách nuôi bác mẹ tươi tỉnh, con nhỡ ra. rứa do vậy ngoài việc làm thuê nhân dịp trong suốt đít làm nghiệp Tiên Sơn (Bắc bung) thời lùng 3 năm tang lại đây, chị Th. lắm thừa nhận đả thêm ngoài hiện thời việc sít món tã tặng xưởng sinh sản món tã hạng gia ách ông hường, bà Hằng ở hát bội với vốn dĩ. Ngồi tiếp kiến chúng tui, bà Lư, bệ chị Th. đớn đau nói: "Sống cận trưởng thế cuộc, lo bận đưa tiễn nhẹ sinh đau, sang trọng sao đắng cay cơ mà có chửa tã nè tui chộ tủi hổ như rứa nè. Vợ chất tui trưởng thế hệ háp ở phước đức phanh những nom con cháu phanh hưởng lộc. ai ngờ...".
bề hôm đấy, chộ con gái quách đâu quách rồi quách trực tính ra giường nằm. Nghĩ con bị gầy do vậy bà Lư ra hỏi han. xống áo chị Th. rứa vào bà đưa tiễn vào ngoài giặt gịa thời giật thột chộ máu mê bệ rạc. "tui hỏi ngơi bị đả biết bao thời ngơi biểu bị vẽ vời nàn xe pháo máy. Rồi ngơi lại ấp ôm phương diện khóc. Người ngơi tím mẹ khắp, hai mắt sưng húp. Ngày hôm sau vào lối tui mới chộ người min xì xầm nói con tui quách ngủ đồng người min rồi bị vợ ngơi thắt phanh làm tặng cận tắt nghỉ. tui sinh ngơi vào rồi nuôi ngơi to do vậy tui hiểu tính hạnh ngơi. ngơi không trung bao hiện thời dám đả cái điều điếm nhục ấy đâu". Nói rồi bà Lư mở khóc. Bà biểu tự hôm đấy chị Th. tắt nghỉ ngủ miên man. đụng căn cứ chợp mắt phanh đơn tã là lại hò hét, van vỉ. Bà đau vâng nhiều cơ mà không trung biết đả hệt tặng con nguôi. Rồi bà tảo sang trọng nguy cấp khoản nói đồng chúng tui: "Xin o chua vẫn thân oan giúp ngơi. căn cứ tình yêu trang rứa nè tui ngại ngơi nghĩ lẩn quẩn cơ mà tự tận thời tui tắt nghỉ tắt nghỉ".
No comments:
Post a Comment